Edit & Beta: Su Bà Bà
Đến khi Mạc Nghiên lấy lại tinh thần thì xe sớm đã chuyển bánh vào trong 1 lâu đài cổ thời Trung cổ, khung cảnh quen thuộc khiến cô nôn nóng mở miệng hỏi tài xế ngồi ở phía trước: “Không phải trở về Đế Mậu sao? Tại sao lại đưa tôi đến chỗ này?”
Đột nhiên, một ông lão quản gia mặc áo bành tô ra mở cửa xe rồi khom lưng nói với Mạc Nghiên: “Cậu chủ Tiêu đã phân phó đưa cô tới đây. Mạc tiểu thư, mời cô đi theo tôi.”
Cô rũ mắt suy tư một lát xong mới đi theo quản gia vào lâu đài cổ. Rải bước qua sảnh lớn quen thuộc và một đoạn hành lang gấp khúc thì đến trung tâm của lâu đài cổ.
“Đây là phòng của cô. Nếu cô có việc gì muốn phân phó thì có thể ấn số 0, tùy thời đều sẽ có người tới phục vụ.”
Mạc Nghiên mỉm cười lễ phép và nói. “Cảm ơn ạ, không biết nên xưng hô với ông như thế nào ạ?”
“Kêu tôi chú Lý là được! Vậy tôi liền không quấy rầy Mạc tiểu thư nữa, cô cứ nghỉ ngơi thoải mái.” Lão quản gia hòa ái cười một cái.
Lý quản gia vừa mới khép cửa lại thì Mạc Nghiên liền vội vàng cầm di động gọi điện cho Sở Cẩn Húc, cô không ngừng cầu nguyện từ tận trong đáy lòng, khuôn mặt đạm mạc lúc này hiện lên nồng đậm lo lắng. Đến khi gọi lần thứ năm thì mới có người nghe máy. ”Anh Húc, anh đang ở đâu… Bọn họ có làm gì anh không?”
Nghe giọng điệu lo lắng truyền đến từ đầu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784909/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.