Edit & Beta: Ami Cuteo >< 
“Nhóc con… Đừng lo lắng, có anh ở đây.” Áo khoác trang nhã bao vây lấy dáng người to lớn, Sở Cẩn Húc kéo mũ xuống che nửa mặt rồi cẩn thận quan sát người đến người đi hai bên trái phải. 
Mạc Nghiên đeo kính đen quê mùa, hoàn toàn che lấp đôi mắt long lanh ngập nước, váy dài rộng thùng thình không ngừng uốn lượn theo từng bước đi của cô. “Ừm… May mắn là chúng ta đã vào được đây… À đúng rồi, anh Húc, nếu bọn họ tra xét ảnh chụp trên hộ chiếu thì phải làm như thế nào?” 
“Em không cần lo lắng việc này, người giúp chúng ta thẩm tra xuất cảnh là do anh xếp vào. Nếu như thật sự bị tra ra thì còn phải mất một khoảng thời gian, đếm khi đó thì chúng ta đã lên máy bay rồi… Cẩn thận một chút, tránh camere theo dõi.” Sở Cẩn Húc nhếch môi đạm cười rồi hơi nghiêng người che chắn thân mình nhỏ xinh của Mạc Nghiên. Nếu nhìn từ xa thì hắn và cô giống như một cặp người yêu ngọt ngào. “Cách thời gian đăng ký còn 5 phút đồng hồ, cố chịu thêm một chốc là được rồi!” 
Mạc Nghiên nghi hoặc dò hỏi. “Dạ… À mà tại sao chúng ta lại phải lên máy bay cũ a? Bọn họ đã bày ra nghiêm mật quản chế ở sân bay, sao chúng ta không thay đổi thành đi xe lửa.” 
“Nhóc con ngốc, 5 tên đó chắc sẽ sắp xếp người ở mỗi một nhà ga, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất… Biết tại sao tất cả vé anh mua đều có địa điểm đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784906/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.