Thân thể cô gái kiều diễm hôn mê ngã vào trong lòng ngực của người đàn ông, trên da thịt tuyết trắng tràn đầy dấu vết đỏ hồng dữ tợn, bộ dáng nhíu chặt mặt mày khiến người ta thương tiếc, môi đỏ thỉnh thoảng nức nở ra tiếng. “Huhu…. Từ bỏ.”
“Nghiên Nhi ngoan…. Nhịn thêm một chút nữa là xong.” Tư Đồ Dịch nói nhỏ ở bên tai cô, trên khuôn mặt lạnh lùng lúc này bởi vì ẩn nhẫn côn th*t sưng to dưới hạ thân mà tràn ra một chút mồ hôi mỏng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đẩy hai mảnh cánh hoa sưng đỏ ra, quẹt thuốc mỡ cẩn thận xử lí miệng vết thương bên trong tiểu huyệt.
Sau khi xác nhận đã bôi thuốc hết tất cả vết thương trên người cô, Tư Đồ Dịch liền in một nụ hôn lên cổ tay bởi vì bị trói chặt mà để lại dấu vết của cô. Mắt đen càng thêm âm trầm, lúc này, có thể cảm giác được anh đang rất tức giận. ”Nghỉ ngơi thật tốt đi!”
Nhẹ nhàng đóng lại cửa phòng cô, anh đạp bước chân vững vàng tới gần phòng khách, Tư Đồ Dịch vừa đi vừa phun ra giọng điệu lãnh tình:” Ngự, tao nhớ là mày chưa bao giờ manh động đến như vậy!”
“Bảo bối… Có khỏe không?” Diệp Hàn Ngự như là một đứa trẻ làm sai chuyện, anh thuận theo cúi đầu, vẻ mặt áy náy.
“Vết thương khắp cả người, suýt bị mày làm chết.” Tư Đồ Dịch ngồi đối diện với Diệp Hàn Ngự, mắt trợn trắng, uống ngụm trà xong mới nguôi giận.
“Ngự, mày có chuyện gì sao?” Tiêu Mục Thần lười biếng dựa vào chỗ tựa lưng ghế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784859/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.