"Không..." Nghe được lời Diệp Hàn Ngự nói, khuôn mặt nhỏ của Mạc Nghiên trắng bệch, cô mím chặt môi. Không biết từ nơi nào toát ra sức lực, cô thoát khỏi sự giam cầm của anh rồi tiến lên đoạt chiếc điện thoại đang không ngừng reo vang.
Nhưng không ngờ là động tác của Diệp Hàn Ngự còn nhanh hơn so với cô. Ngay khi cô tránh thoát thì anh đã tùy ý ném điện thoại di động lên trên giường. Anh giữ chặt đôi tay cô trên đầu giường, tay phải sờ lên cổ của mình rồi kéo cà vạt ra, sau đó dùng cà vạt trói tay Mạc Nghiên lại xong cột nó lên trên cây cột ở đầu giường, thân thể tuyết trắng bại lộ trần trụi ở trong không khí.
"Diệp Hàn Ngự, buông tôi ra....." Mạc Nghiên bất lực nói, sự sợ hãi và ủy khuất tràn vào trong đầu khiến lông tơ cả người cô dựng đứng lên.
"Suỵt.... Mèo con thật ngoan..." Mắt đen cực nóng lóe ra u quang, ngón tay miêu tả hình dạng từng bộ phận trên khuôn mặt cô, giọng nói trầm thấp ôn nhu nhưng lại khiến người ta không rét mà run. Từng nụ hôn triền miên rơi xuống trên đôi mắt phẫn hận cùng với cánh môi bị hàm răng chà đạp. Anh dùng quy đầu cọ xát với cánh hoa và hoa đế, đợi sau khi miệng huyệt dần dần phun ra nhè nhẹ mật dịch thì anh đột nhiên đâm về phía trước, cắm côn th*t vào chỗ sâu trong tiểu huyệt.
"Ha a... Ân hừ.... Đi ra ngoài...." Giọng mũi kéo dài xen lẫn tiếng rên rỉ ngọt nị, cô lắc lắc đầu. Đột nhiên bị cắm vào khiến Mạc Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784856/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.