"Mày cũng thật phóng túng... Bảo bối đã mệt muốn chết rồi mà mày vẫn còn tiếp tục làm." Tư Đồ Dịch đầy mặt không đồng ý nhìn Mộc Trạch Uyên.
"Nếu đổi lại là mày thì mày có buông tha cho miếng thịt đã dâng đến tận miệng không?" Mộc Trạch Uyên liếc Tư Đồ Dịch rồi tiếp nhận chiếc áo sơmi trong tay anh, sau đó mặc giúp bé con.
Tư Đồ Dịch nhíu mi đưa máy sấy cho Mộc Trạch Uyên." Sẽ không..."
"Vậy không phải đều giống nhau sao?!" Mộc Trạch Uyên bất nhã phiên ánh mắt xem thường cho Tư Đồ Dịch xong để người Mạc Nghiên dựa vào trong lòng ngực của mình, ngón tay mới lạ mà xoa nhẹ mái tóc ướt át của cô. Đợi tóc hoàn toàn khô hết, anh lại cởi áo sơmi của Mạc Nghiên ra.
Tư Đồ Dịch bôi thuốc mỡ trong suốt lên trên da thịt tràn đầy dấu dâu tây. Xúc cảm lạnh lẽo khiến Mạc Nghiên hơi thả lỏng lông mày.
Bôi xong, Tư Đồ Dịch lại mặc áo sơmi cho cô, sau đó cầm một viên thuốc bỏ vào trong miệng rồi cúi đầu luồn qua cánh môi của Mạc Nghiên.
"Uống nhiều có thương tổn đến thân thể không?" Mộc Trạch Uyên nhìn lọ thuốc đặt trên bàn, sau đó quay đầu lại nhìn Tư Đồ Dịch.
"Không đâu... Tác dụng của loại thuốc này rất ôn hòa... Đồng thời còn có thể điều dưỡng thân mình của Nghiên Nhi....." Tư Đồ Dịch dùng bàn tay to vuốt nhẹ bụng nhỏ bằng phẳng của Mạc Nghiên.
Lời Tư Đồ Dịch nói làm Mộc Trạch Uyên nhướng mày."Mày muốn..."
"Không phải... Nhưng ý muốn của con người tùy thời đều sẽ thay đổi... Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/784845/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.