Trong nhà ăn yên tĩnh, chỉ nghe thấy âm thanh của dao nĩa cùng đĩa va chạm vào nhau mà vang lên, Mạc Vũ Hạo say mê nhìn người vợ đoan trang của mình Mạnh Hinh, thấy Mạnh Hinh vừa ăn hết đồ ăn trong đĩa là lập tức gắp thêm đồ ăn mà vợ thích để vào, Mạnh Hinh nhìn người đàn ông trước mặt mỉm cười, trong ánh mắt đều là bất đắc dĩ và yêu thương, rồi từng miếng từng miếng ăn hết yêu thương thừ người đàn ông của mình.
Sau khi hai người ăn cơm trưa xong, vẫn giống như ngày xưa, Mạc Vũ Hạo cầm tờ báo đọc, ngồi trên chiếc sô pha bằng nhung mềm mại, thoải mái cùng với Mạnh Hinh đang chăm chú xem tập cuối của một bộ phim trên TV.
"Hu... Hu... Hu... Nữ chính thật là tội nghiệp... Thật vất vả mới có thể ở bên nhau với nam chính, cuối cùng lại phát hiện ra mình bị ung thư... Huhuhu" Mạnh Hinh nước mắt giàn giụa, không ngừng lấy khăn giấy từ tay Mạc Vũ Hạo đưa qua lau nước mắt.
"Được rồi, đừng khóc nữa, chỉ là diễn mà thôi, đều là giả cả." Mạc Vũ Hạo để tờ báo trong tay xuống, tay chân vụng về an ủi Mạnh Hinh.
"Anh là người không có tim phổi, không có nước mắt, anh cái gì cũng đều không hiểu... Huhuhu" Mạnh Hinh nói hờn dỗi, tức giận dùng ngón tay mảnh khảnh nhéo cánh tay của Mạc Vũ Hạo xoay 180 độ.
"Á... Đúng đúng đúng, là anh không có tim, không có nước mắt, đừng khóc nữa, bảo bối, em mà khóc thì anh rất đau lòng." Bàn tay to của Mạc Vũ Hạo nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-nghien-xuyen-sach/251681/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.