*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dù cho có cảnh sát tham dự vào, nhưng những sự kiện như bát nạt ngoài trường học này cũng rất khó xác định tính chất phạm tội.
Giống như Tưởng Thiên Hà nói vậy, mười sáu tuổi vẫn đang tuổi vị thành niên, mức độ cướp giật cũng chưa đến mức phạt hình sự, đối tượng bị ức hiếp cũng không nghiêm trọng đến mức phải giám định thương thế, bởi vậy nên dù là đặt ở đâu cũng sẽ biến thành chuyện lớn hóa nhỏ rồi thôi.
Nhưng, Sở Lâm không muốn cứ vậy cho qua.
Cảnh sát đưa ra một biện pháp trung hòa, sắp xếp cảnh sát tuần tra ở khu vực trường học này. Khôn Kiền cũng vì thế tổ chức họp hội nghị giữa các trường, mời lãnh đạo hiệu trưởng của các trường trung học xung quanh đến cùng nhau thương lượng về vấn đề ức hiếp bên ngoài trường học này, nhưng là thái độ giữa các trường rõ ràng không giống nhau, thế nên hội nghị họp mãi đến bây giờ vẫn chưa ra cái gì rõ ràng.
Sở Lâm ở văn phòng Chung Hòa nổi đóa, Chung Hòa cũng rất bất đắc dĩ.
“Cô không thể đòi hỏi toàn bộ giáo viên của các trường đều giống như cô, xem học trò như con vậy.” Chung Hòa đẩy mắt kính, ông nhìn rất thấu, suy nghĩ cũng rất thoáng “Trường học chỉ phụ trách an toàn cho học sinh trong khuôn viên trường, đây là hợp với quy củ, sau khi tan trường là chuyện của học sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-mach/3215612/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.