Nói chung mấy lúc con người ta đang bày đặt anh hùng đều sẽ không suy lự nhiều lắm, chờ tới lúc nói xong, Lâm Mộ mới chợt nhận ra lời thoại này của mình thật sự có hơi… buồn nôn lại sặc mùi ‘chẻ-chow’.
Nhưng lời đã nói ra cũng như nước đã hắt đi, hơn nữa Lâm Mộ còn rất để ý cái gọi là khí thế, giữ vững quan điểm một tiếng trống tinh thần, tràn đầy nhiệt huyết.
Tôn Hải đứng bên cạnh nháy mắt đến muốn rút gân, Lâm Mộ ngó qua chỉ cảm thấy thằng này làm trò gì ngộ nghĩnh dễ sợ, mãi đến lúc ngoái đầu lại mới phát hiện Tưởng Thiên Hà cũng có mặt.
Tưởng Thiên Hà mấy hôm trước từng bị ba đứa đang quỳ trên mặt đất “ức hiếp”, giờ phút này trong lòng không hiểu sao dâng lên một loại khoái chí hãnh diện, hoàn toàn không hề nghe thấy mấy câu phát ngôn vừa “chẻ-chow” lại tràn đầy ái muội của Lâm Mộ.
Lâm Mộ xoay cổ cứng ngắc cả người, cậu thấy được Lục Nhung và Trần Mỹ Hoa, thế là lỗ tai không thể khống chế được dần dần nóng lên.
Lục Nhung vẻ mặt không có cảm xúc, nam sinh nhìn thoáng qua ba người bị “dạy dỗ” đến thảm hại cả người, sau đó lại dùng ánh mắt không chút gợn sóng nhìn sang Lâm Mộ. Thời tiết ở phương nam chỉ cần chuyển lạnh ắt hẳn sẽ kéo theo mấy ngày mưa dầm liên tục, dạo gần đây Lục Nhung không bị dang nắng, nên màu da cũng nhả nắng, càng ngày càng trắng ra, càng làm nổi bật cặp mắt đen sâu hút cùng lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-mach/3215607/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.