Lâm Mộ đỏ mặt, bối rối không biết nên liếm que nào, cậu hé miệng vài lần, nào ngờ còn chưa kịp cúi đầu hành động, Tưởng Thiên Hà đi ở đằng trước bỗng nhiên xoay người, gân cổ rống lên một câu “Hai người đang làm cái gì đó!? Đi chậm như rùa vậy!” 
Lục Nhung quay đầu, cất cao giọng nói “Đến ngay.” 
Lâm Mộ đứng cứng đờ không nhúc nhích, thấy nước kem lại sắp sửa nhiễu xuống, Lục Nhung liền nhận lấy que tan ra nhiều ngậm vào miệng. 
“…” Lâm Mộ đành phải liếm que kem còn lại trên tay, không nhịn được lên tiếng phàn nàn “Có ngọt lắm đâu.” 
Lục Nhung nhìn cậu một cái, giống như muốn cười. 
Tưởng Thiên Hà cùng Tôn Hải đi ở tuốt trước nhất, hai bên đường là rừng trúc xanh tươi da diết, Tôn Hải một tay xách túi đồ, một tay cầm di động chụp ảnh không ngừng, hình như là chụp được con ve sầu nào đậu trên lá trúc, há mồm kêu oai oái không ngừng, khiến cho Tưởng Thiên Hà cùng An cẩm Thành đều tò mò qua xem. 
Vẻ mặt của An Cẩm Thành giống như là khó chịu muốn chết ấy, nhưng động tác xáp lại gần thì cực kỳ nhanh chóng mau lẹ, cả ba người tụ đầu ở bên nhau mò tìm con ve sầu đen thui kia. 
Lâm Mộ cũng có chút ngạc nhiên, vừa tính bước tới gần xem sao thì Lục Nhung ở bên cạnh bỗng dưng khom lưng cúi người, há miệng cắn que kem cậu đang ngậm trong miệng. 
Nước kem dính trên môi của hai người, đầu lưỡi của Lâm Mộ bị đá kem 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-mach/3215559/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.