Nhà Lục Nhung bây giờ hơi nhiều người, Lâm Mộ ăn cơm xong ở lại chơi thật lâu, đến cuối cùng cũng thấy xấu hổ không dám ở lại nữa. Phương Lạc Dao biết quan hệ giữa hai người họ, lần nào bắt gặp hai người vẻ mặt của dì cũng tràn ngập từ ái của bà dì, giống kiểu mấy bà mợ bà thím hơn bốn mươi thích trùm khăn đỏ chụp hình ấy, mấy thứ như tám chuyện hóng này kia đã trở thành bản năng ăn sâu vào máu rồi. Hơn nữa dì Dao cũng xem Lục Nhung như một nửa con trai mình, mà bạn trai của con trai tất nhiên phải chú ý rồi.
Phương Nặc có hơi bám người, giống hệt như cái đuôi tối ngày lẽo đẽo theo sau Lâm Mộ. Cậu nhóc chắc là không biết quan hệ giữa anh Mộ với chủ nhà của mình, thi thoảng còn ghen tị với Lục Nhung nữa, tự nghĩ là do mình còn nhỏ cho nên mới không thể thân cận với anh Lâm Mộ được như chủ nhà vậy.
“Anh Mộ.” Phương Nặc chăm chú nhìn Lâm Mộ hỏi, “Lễ thành lập trường năm nay anh có trở về không?”
Lâm Mộ đùa một câu: “Nếu Chung Hòa mời thì anh về.”
Phương Nặc chớp mắt nói: “Lúc đám học sinh mới tụi em đến trường nhận thư thông báo còn thấy sân trường treo băng-rôn của anh đó.”
Lâm Mộ nghĩ thầm trong lòng, này là chuyện bình thường ấy mà, sở thích lớn nhất của Chung Hòa là vắt ép giá trị vinh dự của học trò ở mức tối đa nhất có thể, tuyệt đối không bao giờ buông tha cơ hội dát vàng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-mach/3215511/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.