Trải qua tám tiếng trong phòng phẫu thuật, cả cơ thể của Giang Cẩn Huyên như nhũn ra...
Sau khi kết thúc phẫu thuật, cô ngồi gục xuống cạnh bàn để dụng cụ y tế, đôi chân cô bây giờ đau nhức. Cũng may là thay bằng giày thể thao sớm, chứ không thì cô chỉ có nước lết về nhà.
Những người khác sau khi kết thúc ca mổ, thì ai nấy đều về phòng nghỉ. Chỉ riêng Giang Cẩn Huyên ngồi một mình trong phòng dụng cụ. Giáng sinh đã qua được 3 ngày, nhưng ở bệnh viện, không khí ấy vẫn còn đọng lại, nên cô cũng không thiết tha gì với việc nhìn thấy chúng, nhất là cây thông Noel vẫn còn ở sảnh bệnh viện. Chúng làm cô đau như cắt mỗi khi nhớ về kí ức kinh hoàng đó.
14 năm trước, ngay sau khi tỉnh lại sau vài ngày hôn mê, Giang Cẩn Huyên nhận ra bố mẹ mình đã ra đi mãi mãi. Đối với một cô bé 12 tuổi, việc này như thể một cơn ác mộng trong truyện cổ tích vậy...
Kể từ đó, Mark phải giáo huấn tư tưởng cho cô bé, nuôi dưỡng cô bé. Với hiện trạng của Giang Cẩn Huyên lúc đó, Mark chỉ có thể nói dối cô bé :
“Anna, đó là một vụ tai nạn....Van khí ga bị rò rỉ, nên....”
Mark biết rất rõ, chuyện này có rất nhiều uẩn khúc, ông nhất định không được để những kẻ có mưu đồ thủ tiêu gia đình biết được chuyện Anna, con gái Joshep còn sống. Ông nắm chặt bờ vai nhỏ bé của Cẩn Huyên :
“Anna, chú biết là rất khó để chấp nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-huyen/2998309/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.