Giang Cẩn Huyên chợt hỏi : “Ryder, lúc đó...anh đã nói có lời muốn nói với tôi nhỉ ? Anh định nói gì thế ?” 
Trịnh Tử Mặc bây giờ bắt buộc phải lựa chọn. 
Nói, hoặc không nói. 
Sự quyết đoán thường ngày của anh đã biến mất hoàn toàn trong một khoảnh khắc. 
“Vậy thì tôi nói trước nhé. Anna, cái tên mà anh gọi, là ai ?” – Cẩn Huyên lấy hết can đảm nói ra. 
Tử Mặc ngẩn cả người. Quả nhiên trực giác của anh là đúng, cô đã nghe được lời anh nói ra. 
Thấy anh cứ im lặng, cô lại tiếp : “Anh chắc chắn lúc đó không phải chỉ là gọi bừa đấy chứ ? Tôi đang rất hi vọng, điều anh định nói với tôi, cũng là suy nghĩ mà tôi định nói ra với anh....” – Cẩn Huyên lạnh lùng nói, rồi nhanh chóng bước ra khỏi phòng. 
Tử Mặc trầm ngâm nhìn theo bóng lưng của cô, trong lòng cảm thấy rất bất an. Aaron lúc này mới quay lại : 
“Tôi vừa thấy bác sĩ Giang ra ngoài. Nói chuyện chưa đấy ?” 
Trông vẻ đờ ra kia của Tử Mặc, anh chán nản nói : “Thằng nhóc quỷ này, có mỗi chuyện đó mà cũng làm không xong. Mà này, có 1 chuyện anh vẫn luôn thắc mắc”. 
“?” – Tử Mặc đưa mắt nhìn, trong lòng cũng thắc mắc xem anh sẽ hỏi gì. 
“Rõ ràng cậu và cô ấy chỉ gặp nhau đúng 1 lần. Lúc ấy, cậu cũng tầm 15, 16 tuổi nhỉ, còn cô ấy chỉ độ 11, 12. Thế quái nào hai người lại có thể luôn nhớ đến nhau suốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-huyen/2998270/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.