“À, ra là thế....” – Kiều Nhan Ngọc cắn một miếng bánh, rồi gật gù.
“Là vậy đấy”.
“Nếu vậy, thì bố cậu, là cựu đặc vụ CIA sao...?” – Kiều Nhan Ngọc thở dài, rốt cuộc 14 năm qua, bạn thân của cô đã sống khổ tâm như thế nào chứ ?
Giang Cẩn Huyên mỉm cười : “Mùa đông năm ấy là một bi kịch, thứ duy nhất làm tớ vui, có lẽ là khoảng thời gian cuối cùng ở bên bố mẹ, còn cả lần gặp với anh ấy nữa...”
Chưa để cô nói hết câu, Kiều Nhan Ngọc đã ôm chầm lấy cô.
“Chị đây yêu cậu lắm, đồ khô khan ạ”.
Giang Cẩn Huyên phì cười, vòng tay ôm lấy Nhan Ngọc : “Ừm, tớ cũng vậy, tiểu thư đỏng đảnh ạ”.
.....
“Claire, mọi chuyện sao rồi ?”
“Có vẻ không khả quan. Có người nói đã nhìn thấy Masaki Ako ở sân bay, nhưng lại không tìm thấy gì thêm”.
“Tìm kĩ chút, nhất định phải tìm được cô ta, hoặc ít nhất là manh mối gì đó. Tôi sẽ liên hệ phía CIA để tìm thêm thông tin. Tôi nhất định phải có manh mối để vạch trần Hayato” – Tử Mặc nghiêm nghị nói, tay lấy ra chiếc điện thoại thường dùng. Claire nhìn anh, rồi nói :
“Anh có thể sẽ chết”.
Tử Mặc khựng lại : “Tôi cứ ngồi yên thế này, thì sẽ biết được thêm gì về cái chết của gia đình tôi sao ?”
“Không...Nhưng” – Claire hạ giọng. Cô có linh cảm rất xấu về chuyện này. Cô thậm chí đã nghe được tin đồn giữa anh và Giang Cẩn Huyên, cộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-huyen/2998258/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.