Kiều Nhan Ngọc thở dài, cô dựa đầu vào gối rồi ngủ thiếp đi. 
Giang Cẩn Huyên ngồi trên taxi. Trong lòng cô bồn chồn, không khỏi lo lắng cho Sarah. Rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra với cô thế này chứ ? 
Cô có nên gọi lại cho Tử Mặc không... 
Nhưng nếu vậy, thì Sarah sẽ... 
Đang mải suy nghĩ, thì chiếc xe đã đưa cô đến đúng điểm hẹn của bọn chúng. Trước mắt cô là một khu nhà bỏ hoang. Người tài xế trên xe vội nói : 
“Cô gái, cháu vẫn là nên về nhà sớm đi. Bây giờ cũng tối rồi, cháu cũng đừng ở lại lâu quá nhé”. 
“Vâng, cháu cảm ơn chú” – Cẩn Huyên gật đầu đáp, rồi từ từ tiến vào trong. 
Cô nắm chặt lòng bàn tay, rồi nói : “Này, tôi tới theo như tin nhắn rồi đây”. 
Xung quanh ngôi nhà bỏ hoang ấy, chỉ toàn là những thùng container bỏ không. Giang Cẩn Huyên tinh mắt nhìn ra Sarah đang bị trói ở trên sàn. 
“Sarah !!” – Giang Cẩn Huyên chạy vội tới. Cô đỡ lấy Sarah, rồi kiểm tra mạch máu của cô. Thấy mạch vẫn còn ổn, chỉ là do ngất đi, Cẩn Huyên bèn cảm thấy nhẹ nhõm. Cô đang tìm cách cởi dây trói cho Sarah, thì đằng sau có một người phụ nữ bước tới : 
“Cô đây là Anna sao ?” 
Giang Cẩn Huyên quay ra sau lưng, cô nhìn thấy một người phụ nữ châu Á đang chĩa súng về phía mình. Trông cô ta có một khí chất rất đáng gờm, đôi mắt sắc lạnh như muốn nuốt chửng tâm hồn của cô vậy. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-huyen/2998249/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.