Giang Cẩn Huyên đang có ca phẫu thuật tim trong phòng. Cô đang kiên nhẫn, tỉ mỉ từng động tác một. Thời gian trong căn phòng đó như đang trôi chậm lại…
Sau 6 tiếng phẫu thuật, cuối cùng bệnh nhân đã qua khỏi. Cô thở phào nhẹ nhõm, rồi nói với Sarah: “Khâu lại đi”.
Kết thúc ca phẫu thuật, cô bước ra khỏi phòng. Đang chuẩn bị về phòng ăn trưa, thì cô chợt thấy một bé gái khóc nức nở ở trước phòng phẫu thuật số 2.
Đó là một cô bé có mái tóc vàng óng ả, nom nhìn khoảng 6 tuổi, mặc một chiếc váy công chúa màu hồng, đang khóc rất lớn ở trước cửa phòng phẫu thuật.
Giang Cẩn Huyên trông thấy vậy, cô liền hỏi Sarah: “Cô bé kia là…”
Sarah nhìn sang hướng cô chỉ, rồi nói: “À…cô bé là con của hai nạn nhân bị tai nạn lao động. Mia nói với em rằng họ chết cách đây 15 phút trước rồi, nhưng vẫn chưa có ai lựa lời nói với cô bé…
Giang Cẩn Huyên nhìn cô bé, cảm thấy hình ảnh ngày xưa của mình đang tràn về. Một cô bé đáng thương, vốn nghĩ rằng cuộc sống này màu hồng như truyện cổ tích, lại phải đối diện với một cơn ác mộng kinh khủng như thế này. Việc mất người thân, hơn ai hết, cô là người hiểu rất rõ. Cô từng bước tiến tới đứa trẻ đó.
Cô ngồi sụp xuống, xoa đầu cô bé: “Chào em”. Googl𝔢 nga𝗒 t𝘳ang { T R 𝒖 M T R U 𝒀 𝔢 𝙉.𝓥n }
Cô bé vẫn khóc nức nở, đôi mắt đã sưng lên vì khóc quá nhiều…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-huyen/2998220/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.