Trên một chiếc du thuyền sang trọng ở Paris. Giang Cẩn Huyên phấn khích, cô dang rộng hai tay, như muốn ôm cả thế giới vào vòng tay vậy. Tử Mặc đứng một bên mũi tàu, khoanh tay nhìn cô, trong lòng cảm thấy hạnh phúc. Cô là cả cuộc đời, là cả trái tim của anh, giây phút này anh thật sự rất hạnh phúc.
Giang Cẩn Huyên quay lại, ánh nắng mặt trời soi sáng bóng lưng người phụ nữ xinh đẹp, quyến rũ ấy, đôi môi cô hằn vết son bóng, tựa như thiếu nữ đài các.
“Tử Mặc” – Cô gọi anh.
“Ừ” – Anh ngầm hiểu ý cô, tiến lại gần. Anh ôm eo cô, cùng cô tận hưởng buổi chiều hoàng hôn trên sông Seine. Mấy ngày qua, họ đã lui tới nơi này không biết bao nhiêu lần, có lẽ vì đây là nơi cho họ cảm giác yên bình, tự do tự tại nhất.
Tử Mặc nhìn về hướng mặt trời buông xuống. Giang Cẩn Huyên nắm chặt bàn tay anh, vuốt ve : “Em cảm thấy thật hạnh phúc, vì cuối cùng chúng ta cũng có thể buông xuống mọi đau khổ trong quá khứ..”
Ngẫm lại những gì cô và anh đã trải qua. Cuộc sống là những thử thách, có rất nhiều ngã rẽ cho họ lựa chọn. Nhưng cả hai đã lựa chọn mạnh mẽ sống tiếp, chọn cho mình một con đường tuy nhiều chông gai, nhưng cuối cùng họ đã ở bên nhau, cùng nhau vượt qua những biến cố ấy. Tình yêu của họ là những lý lẽ, chân lý mà những cặp đôi bình thường không thể thấu được, bởi lẽ nó đã trải qua nhiều nước mắt, nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-huyen/2998175/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.