Edit: Runa
Yến Cẩn và Phong Thiếu Phi yên lặng ôm nhau, đối với Yến Cẩn, tối hôm nay chắc chắn là ký ức khó quên nhất. Cả buổi tối tâm tình của cậu như đang đi xe lên núi vậy, lúc cao lúc thấp, đến bây giờ còn chưa tới điểm dừng.
Tâm tư của cậu lúc lên lúc xuống theo từng lời nói của Phong Thiếu Phi. Khi cậu nghe thấy Phong Thiếu Phi nói không thể hứa hẹn gì, trong lòng cậu rất đau, nghĩ cứ như vậy bị cự tuyệt. Nhưng cậu không muốn làm khó đối phương, rõ ràng rất để ý lại phải giả bộ tự nhiên, thật ra trong lòng rất hy vọng đối phương có thể đáp lại.
Kết quả Phong Thiếu Phi nói không phải không thích cậu, khiến tim cậu chấn động, dựng thẳng lỗ tai, chỉ sợ để sót thông tin quan trọng nào. Nhưng sau đó đối phương lại bắt bẻ cách nói chuyện của cậu, cậu buồn bực vùi đầu vào lòng đối phương, tâm tình bất ổn, vừa căng thẳng vừa chờ mong.
Đến khi Phong Thiếu Phi nói đến mệt, nhắm mắt lại ngủ, Yến Cẩn vẫn không nghe thấy lời cậu muốn nghe. Cậu ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đang ngủ của đối phương, nhíu mày, lẩm bẩm, “Quên đi, đã đợi lâu như vậy rồi, một chút thời gian này không tính là gì.”
Hai người ôm nhau mà ngủ, nhưng chưa ngủ được bao lâu đã bị tiếng đập cửa đánh thức. Yến Cẩn mơ màng đang muốn đứng dậy ra mở cửa, Phong Thiếu Phi lại xoa đầu cậu, dịu dàng nói, “Em ngủ đi, tôi ra xem.”
Phong Thiếu Phi mở cửa, ngẩng đầu nhìn trời còn chưa sáng, hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-hau/1332349/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.