Tiếng chuông tan học của tiết thứ tư vừa vang lên, Sumitobi lập tức chạy nhanh lấy cơm hộp tình yêu nghe nói là mất rất nhiều thời gian làm mà Watanabe Koji làm cho cô, thần không biết quỷ không hay chuồn ra phòng học.
Đột nhiên nhớ tới Takagi Akina đi lại bất tiện, cho dù mình không chạy nhanh, có lẽ Takagi Akina cũng không đuổi kịp mình, lại cảm thấy làm vậy có chút ác, dù sao Takagi Akina cũng là người bị thương, nhưng mình lại không muốn miễn cưỡng bản thân đi có lệ cô ấy, Takagi Akina là người có tính cách mà cô đau đầu nhất.
Rối rắm mãi, Sumitobi vẫn một mình chạy tới sân thượng tìm Yukimura...
"Cạch" một tiếng đẩy cửa sân thượng ra, Yukimura sớm đã ở trên tháp nước chờ cô, Sumitobi đột nhiên nghĩ đến, hình như Yukimura luôn đều là người tới trước, chỉ cần bọn họ đã hẹn trước, thì mỗi lần tới địa điểm hẹn, nhất định sẽ nhìn thấy bóng dáng thon dài của anh...
"Đang nghĩ gì vậy? Nhập thần thế" Thấy Sumitobi vẫn nhìn anh ngẩn người, nhập thần thoạt nhìn ngơ ngác, làm Yukimura không nhịn được cười cười, tuy rằng muốn nhìn nhiều hơn, nhưng nếu Sumitobi cứ đứng ở đó ngẩn người, thì bên cạnh anh sẽ vẫn trống rỗng.
Trước kia, trên sân thượng này chỉ có một mình anh, anh cũng vui vẻ được thanh tịnh, hiện tại chỉ cần một mình ngồi ở đây, anh sẽ cảm thấy bên cạnh trống rỗng, cho nên lúc chỉ có một mình, anh cũng không sẽ đến sân thượng, mà là lên vườn hoa trên nóc nhà hoặc là trồng hoa hoặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dien/1924871/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.