Tịch Mộ Dung từng nói, tuổi xuân như một quyển sách đang vội vã sang trang.
Có lẽ chính là vì như vậy, khi còn thanh xuân, Sumisaku mới quen biết anh một cách hoang đường như vậy...
Sumisaku là một cô gái mạnh miệng mềm lòng, cho nên dưới sự bám dai như đỉa của cô bạn thân Shimizu Yuko, cô nhận một nhiệm vụ gian nan, giúp Yuko tặng đồ, quan trọng nhất là đối tượng tặng chính là người chỉ có thể nhìn từ xa mà không thể coi nhẹ --- hội trưởng đại nhân Yagyu Hiroshi.
Sumisaku tỏ vẻ mình ‗nhâm trọng nhi đạo viễn‘*, được rồi, coi như là vì đứa bạn thân
mà không tiếc mạng sống...
*(Nhâm: Gánh nặng; đạo: Đường xá. Trọng trách rất nặng, đường rất xa. Dùng để so với trách nhiệm trọng đại, đường lại xa xôi, phải phấn đấu lâu dài. Những lời này xuất từ “Luận ngữ” của Khổng Tử)
Ăn xong cơm trưa, trong đôi mắt ngập sao lấp lánh của Yuko, Sumisaku cầm thư tình trong truyền thuyết màu phấn hồng làm người ta nhìn mặt đỏ tim đập, kéo bước chân trầm trọng đi tới văn phòng hội Học Sinh.
Lễ phép gõ gõ cửa, lại mãi không thấy ai đáp lại, Sumisaku chần chờ một chút, lén lút đẩy cửa ra một khe hở nhỏ, thăm dò nhìn vào, phát hiện trong văn phòng không có ai, khóe miệng nhấc lên cười xấu xa, Sumisaku đẩy cửa ra rồi đi vào...
Nếu không có ai, vậy thì yên lặng đặt thư tình lên bàn của hội trưởng, sau đó yên lặng đi là được!
Sumisaku mang tâm lý may mắn, đang định đặt phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dien/1924803/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.