Editor: Chúc mọi người năm mới vui vẻ (≡^∇^≡)
Chương thứ một trăm hai mươi mốt: Bảo hộ
“Nương nương, đó là bột phấn gì vậy?”
“Là phấn mê tình. Thuốc bột chuyên dùng cho nam nữ hoan hảo, nhưng bởi vì quá tổn hại sức khỏe nên bị liệt vào thuốc cấm trong cung. Tuy rằng ngươi biến nguy thành an, nhưng chung quy thì thân thể vẫn bị tổn hại. Mấy ngày nay ngươi nghỉ ngơi cho tốt đi. Bổn cung gọi Thiên Linh tới chăm sóc ngươi, thứ nhất là bởi vì nàng đối với ngươi quả thật là một mảnh si tình, thứ hai là bổn cung nghĩ ngươi có thể làm nàng nói ra sự thật.”
Hai việc này làm Dương Quỳnh có chút khó xử. Nếu như nói việc thứ nhất là dùng chuyện Thiên Linh thích mình để làm việc, thì việc thứ hai quả thật chính là lợi dụng. Bất luận đứng trên lập trường nào, thì Dương Quỳnh vẫn luôn cảm thấy lợi dụng đối phương là rất bỉ ổi.
“Nương nương, ta...”
Khang phi giơ tay ngắt lời nàng, “Bổn cung biết ngươi muốn nói gì. Ngươi không muốn lợi dụng tình cảm của Thiên Linh đúng không? Bổn cung sẽ không ép ngươi, thời gian này Thiên Linh sẽ chăm sóc ngươi, làm thế nào tự ngươi quyết định.”
“Thời gian này nương nương sẽ không quan tâm đến ta sao?” Dương Quỳnh đáng thương hỏi.
Khang phi bất đắc dĩ nói: “Không cần giả bộ. Ngươi xảy ra chuyện lớn như vậy, bổn cung còn có thể ngồi yên không để ý sao?” Ánh mắt Khang phi sáng lên, lóe lên sự lạnh lùng.
“Xem ra mục tiêu của đối phương đã chuyển từ bổn cung sang ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-vo-tam/648740/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.