🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương thứ một trăm mười tám: Nhận tội

Vẻ mặt Thiên Linh rõ ràng rất lo lắng. Khang phi lặng lẽ nhìn, xem ra Thiên Linh cũng không hy vọng người khác biết được chuyện này.

Khang phi đứng dậy đi tới cạnh cửa nói: “Như Quyên, mời Lý thái y đến thiên điện nghỉ ngơi, bổn cung nơi này còn có việc phải xử lý.”

Như Quyên nghĩ Khang phi còn đang ở cùng với Dương Quỳnh nên cũng không hỏi nhiều, liền đi xuống.

Khang phi trở lại ngồi xuống giường nhỏ, hỏi: “Ngươi đang sợ điều gì?”

Thiên Linh khẽ run một cái: “Nô tỳ không có.”

“Ngươi nói bậy, rõ ràng ngươi đang sợ hãi. Ngươi sợ người khác vào. Nếu không ngươi cũng sẽ không chờ đến lúc nơi này của bổn cung không có ai mới vào nhận tội. Bổn cung không hiểu, nếu ngay cả tội lớn như vậy mà ngươi cũng dám nhận thì ngươi còn sợ cái gì?” Khang phi cau mày. Thiên Linh càng thẳng thắn nhận tội, nàng càng cảm thấy chuyện này kỳ lạ.

“Nương nương, nô tỳ van cầu người đừng hỏi nữa. Cái gì nô tỳ cũng không thể nói. Người ban chết cho nô tỳ đi.” Thiên Linh vừa khóc nức nở vừa cầu xin nói.

“Trong cung tự sát là tội lớn, nhất là cung nữ. Nghe nói, cung nữ tự sát thì sau khi chết thi thể sẽ bị ném cho chó hoang, kiếp sau đầu thai cũng không thể làm người.” Khang phi trầm tĩnh nói, cũng chú ý đến biểu tình thay đổi của Thiên Linh.

Quả nhiên, Thiên Linh dường như rất sợ nghe được chuyện như vậy, cả người đều rụt lại.

“Ngươi không dám tự sát, cho nên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-vo-tam/648737/chuong-118.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mạc Đạo Vô Tâm
Chương 118: Nhận tội
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.