“Ngươi biết là tốt rồi. Loại chuyện này, bổn cung không hy vọng thấy lần thứ hai. Dương Quỳnh, không nên tùy hứng. Nếu không, bổn cung cùng ngươi đều sẽ vạn kiếp bất phục.” Khang phi tựa ở trên giường, dặn dò.
Dương Quỳnh gật đầu. Lúc này trong lòng nàng đang vô cùng vui vẻ. Vấn đề tình cảm khó khăn của mình rốt cuộc cũng đã giải quyết rõ ràng. Lời nên nói nàng cũng đã nói, về phần Khang phi lựa chọn như thế nào, không phải là việc nàng có thể thao túng. Mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên. Nàng đã dùng nỗ lực lớn nhất của bản thân, về phần được hay không được, vậy cũng chỉ có thể xem thiên ý.
“Mấy ngày trước, nghe Lý thái y nói, ngươi đã khỏe hắn. Như vậy từ ngày mai, trở lại bên cạnh bổn cung đi.” Khang phi chuyển đề tài, không muốn tiếp tục bàn luận vấn đề này.
“Vâng.” Dương Quỳnh trong lòng thở dài một cái, bất kể nói thế nào, nàng rốt cuộc cũng được trở về bên cạnh Khang phi rồi.
“Chữ của ngươi thế nào rồi? Thiên Linh nói mấy ngày nay ngươi không luyện chữ.” Khang phi hỏi, hơn nữa ý bảo Dương Quỳnh đi viết mấy chữ cho nàng xem.
Dương Quỳnh đi viết, đưa tới cho Khang phi nhìn. Khang phi nhìn chữ rồng bay phượng múa trên giấy, không khỏi cười nói: “Ngươi đúng là dụng tâm, Quả nhiên luyện theo chữ của bổn cung, ngay cả một ít tật xấu của bổn cung cũng học được.”
Dương Quỳnh không phải người trong nghề, nhìn không ra chữ Khang phi có vấn đề gì, nhưng chợt nhớ tới một chuyện, nói: “Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-vo-tam/648669/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.