Khang phi nói xong, rõ ràng chú ý tới hai người phía dưới càng run rẩy hơn. Nàng giả bộ như không phát hiện, để cho Xuân Dương cùng Đông Cung dẫn người đi.
Như Quyên ở một bên hầu hạ Khang phi rót chén trà nóng, “Nương nương thật sự định đưa người đi tra xét.”
Khang phi vuốt vuốt mi tâm, “Tra xét đương nhiên không thể. Nước quá trong ắt không có cá. Bổn cung cũng nên cho bọn hắn chút ít cơ hội hiếu kính chủ tử. Thế nhưng, lần này bổn cung cũng không định khách khí. Cung Lung Hoa nếu không ai quản, chỉ sợ cũng sẽ có người dám ở ngay trước mắt bổn cung hạ độc.”
Như Quyên đi tới, nhẹ nhàng giúp Khang phi mát xa huyệt Thái dương, an ủi nói: “Nương nương yên tâm, bên dưới có Nguyên Hương, sẽ không xảy ra đại loạn gì. Người chớ quá hao tổn tinh thần, phải cẩn thẩn thân mình.”
Khang phi gật đầu, “Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, bổn cung cũng không muốn điều ngươi tới đây. Làm khó hai người các ngươi rồi.”
Như Quyền cười yếu ớt, trên mặt có tiểu má lúm đồng tiền, rất đáng yêu, “Nương nương nói gì vậy, nếu chúng nô tỳ không có nương nương che chở thì đã sớm thành cát bụi, làm sao có thể có hôm nay? Có thể cống hiến sức lực cho nương nương, là vinh hạnh của chúng nô tỳ.”
Khang phi suy nghĩ một chút nói: “Ngươi đi xem Thanh Diệp cùng Thiên Linh thế nào, bảo bọn họ nghỉ ngơi cho tốt. Nhất là Thanh Diệp, không cho phép nàng ra khỏi cửa phòng nửa bước.”
Như Quyên cười nói, “Nương nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-vo-tam/648661/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.