Như vậy một ngày, hai ngày, ba ngày, thoáng một cái một tháng liền trôi qua. Trời đã vào cuối thu, mọi người đều đổi áo hai lớp. Một tháng này, Cung Lung Hoa phi thường náo nhiệt. Đám nương nương trong cung giống như đèn kéo quân đến đây. Khang phi nói nói cười cười, mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Lời nói ra càng thêm thông minh sắc bén, không quan tâm người tới cửa là đến chúc mừng, hay đến dùng thủ đoạn mềm dẻo đâm chọc người, Khang phi đều có thể bất động thanh sắc quay về. Dương Quỳnh ở một bên nhìn, thế mới biết cái gì gọi là hồ ly ngàn năm, đây không phải thành tinh, quả thực đều thành tiên.
Dương Quỳnh trong một tháng này cũng thu hoạch rất nhiều. Đầu tiên là nàng dần dần nhớ rõ từng cái cung điện, danh xưng cùng quan hệ của các phi tần. Sau đó học được ở chỗ Khang phi không ít câu nói, trả lời vấn đề của người khác, lại không lộ ra bất cứ điều gì. Hơn nữa nàng theo chân Mặc Diệp len lén học được khinh công cùng kiếm pháp. Có điều thời gian ngắn ngủi, ngoại trừ cảm thấy thân thể nhẹ nhàng thoải mái không ít, còn không nhìn ra có hiệu quả gì khác.
Cung nữ quản sự Xuân Dương là một người khôn khéo. Bên trên hầu hạ Khang phi hài lòng, bên dưới trông coi Cung Lung Hoa rất ổn thỏa. Dương Quỳnh thấy chỉ có thể khen một tiếng “Bội phục“. Hiện giờ nàng cùng cung nữ thái giám khác đã thân quen, không còn xa lạ cùng cảnh giác như lúc đầu. Mọi người đều biết nàng theo chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-vo-tam/258832/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.