Từ Lan Hoàng hậu vốn định sẽ lên tiếng muốn Thái hậu xem xét lại việc này. Để Thiên Quân Dao đích thân kê thuốc cho, chả phải là khá mạo hiểm sao? Nhưng Thanh Nhan lại cười nói: "Hoàng hậu, ngươi là đang khinh thường nàng ta sao. Ai gia cảm thấy nàng ta rất giỏi đấy chứ, không kém gì thái y trong cung" "Hồi Thái hậu, chuyện này..." "Thiên Quân Dao, ngươi có đồng ý hay không?" Không để Hoàng hậu kịp nói gì, Thái hậu đã lập tức hỏi ý Thiên Quân Dao. Giật mình, nàng còn đang không biết chuyện gì đang xảy ra. Nhìn Hoàng hậu thì thấy bà ấy cố gắng ra hiệu lắc đầu từ chối. Nhưng đây có lẽ là cơ hội mà Thái hậu đang ban cho bản thân thì sao? Nếu làm tốt, chắc chắn Âu Dương Vũ Mặc sẽ không phải cưới Cố Lạc Miên rồi. Nàng tự tin, trả lời: "Hồi Thái hậu, thần nữ đồng ý ạ" Câu trả lời của Thiên Quân Dao khiến Từ Lan giận dữ. Bà tức giận không muốn chú ý đến nàng nữa. "Không nói nữa, ai gia cho phép Mặc Vương phi vào cung, đích thân chữa bệnh cho ai gia" Cái gì cơ? Phải ở lại trong cung sao? Thiên Quân Dao không ngờ lại có thêm yêu cầu này. Một, hai giây, nàng nghĩ, liệu đây có thực sự là cơ hội tốt không? Thanh Nhan cho phép Từ Lan Hoàng hậu được hồi cung, Thiên Quân Dao cũng đi tiễn một đoạn. Bước ra khỏi Phật Tâm Cung. Thiên Quân Dao nàng khá khó xử. Vốn biết mối quan hệ của Thái hậu và Hoàng hậu không tốt, bản thân Từ Lan cũng chưa từng công nhận nàng. Bây giờ trước mặt bà, nàng lại đồng ý với yêu cầu của Thái hậu. Chắc chắn trong lòng bà ấy đang rất giận. "Hoàng hậu..." Từ Lan dừng bước, quay người lại. Vẻ mặt của bà thực sự không khác gì Âu Dương Vũ Mặc mọi ngày. ''Là người của Mặc Vương phủ, ngươi lại không biết từ chối yêu cầu của Thái hậu. Nếu như ngươi phạm phải lỗi gì, há chẳng phải sẽ liên lụy đến Mặc nhi sao?" Quả nhiên là bà ấy đang rất giận. Đến cả câu chữ lời nói đều rất khó chịu như lần đầu gặp vậy. Nàng lần này là tự mình quyết định chuyện này nên không trả lời lại Hoàng hậu. Quả thật quyết định này rất mạo hiểm a... Từ Lan Hoàng hậu không ngừng thuyết giáo nàng ngay giữa hoàng cung. Bao nhiêu thị nữ, thái giám đang đi gần đấy đều bị thu hút lại. Mặc Vương phi là bị Từ Lan Hoàng hậu trách mắng ngay giữa ban ngày. Xem ra lời đồn về mối quan hệ mẹ chồng con dâu này rất tệ là không sai rồi. Đàm Bì Bì vẫn đứng ngay bên cạnh, nghe thấy những lời lẽ nặng nhẹ kia cũng không thể đứng yên được nữa. "Hoàng hậu, dù sao cô ấy cũng là Mặc Vương phi. Người trách cô ấy trước mặt bao nhiêu người, sau này mặt mũi cô ấy sẽ để ở đâu?" Từ Lan Hoàng hậu chưa từng gặp Đàm Bì Bì nhưng Đàm Bì Bì biết bà ấy là ai. Càng rõ hơn, người phụ nữ này chính là động lực mà công tử cố gắng suốt bao nhiêu năm qua. Nhìn vẻ mặt của Hoàng hậu, xem ra là bà ấy không biết về đội ám vệ riêng của Vũ Mặc rồi. "Ngươi là ai? Dám vô lễ với bản cung?" Thiên Quân Dao định sẽ lên tiếng nói giúp Đàm Bì Bì. Nhưng lại có một người khác nhanh hơn nàng. Một giọng nói quen thuộc. "Là ám vệ riêng mà nhi tử sắp xếp cho Dao nhi" Không ai khác, là Âu Dương Vũ Mặc! Công tử? Đàm Bì Bì khá bất ngờ. Đằng sau là Âu Dương Vũ Dịch và Tử Trạch chạy vội theo, xem ra rất giống đã đuổi theo Vũ Mặc cả một đoạn đường rồi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]