Thanh Nhan nhìn Thiên Quân Dao một lúc lâu. Như bắt gặp lại hình dáng của một người quen cũ, bà ngơ ngác.
Không lẽ dáng vẻ của bản thân lại khiến Thái hậu không thích ư? Sao bà ấy cứ luôn nhìn ta như thế? Thiên Quân Dao nghĩ trong đầu.
Mãi đến khi ma ma đứng bên cạnh gọi, Thanh Nhan mới hoàn hồn trở lại.
Nhưng sắc mặt lại có vẻ tức giận, khó coi hơn. Bà cau mày, giọng điệu nghiêm khắc:
"Ngươi chính là vãn nữ của Thiên Thừa tướng? Mẫu thân của ngươi là Thiên phu nhân sao?"
"Bẩm Tháh hậu, thần nữ đích thị là nữ nhi của Thiên Gia. Nhưng mẫu thân của thần nữ không phải là Thiên phu nhân"
Lập tức dừng việc lần hạt tràng lại. Hơi nhướng người về phía trước, nghi ngờ hỏi:
"Mẫu thân của ngươi là...?"
"Tống Ninh Hinh, là hiệu của hiển tỷ thần nữ"
Như nghe đến một cái tên quen thuộc khiến Thanh Nhan lập tức thay đổi sắc mặt. Bà chính là không muốn tin, Thiên Quân Dao chính là con gái của thị nữ năm xưa ở Phật Tâm Cung, Tống Ninh Hinh.
Ma ma đứng bên cạnh cũng không kém, tuy vẻ mặt không bình thản như lúc nãy nhưng vẫn cố trấn an chủ tử.
"Thái hậu, Thái hậu, xin người bảo trọng long thể"
Thanh Nhan vuốt vuốt ngực, có lẽ là vì bệnh cũ tái phát nên cảm thấy hơi khó thở.
Nhưng Thiên Quân Dao nhìn ra được hai người này chính là đang bất thường. Tuy không hiểu lắm, nhưng rõ ràng là Thái hậu đang cố ý tránh né nhìn thẳng vào mắt nàng.
Vẫn còn chưa kịp bình tĩnh lại. Một giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/963033/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.