Ở Bắc Triều, là một nước xung quanh đều là đồi cát, quanh năm nắng nóng, khô cằn. Nam nhân ở đây cũng vì thế mà sức mạnh tốt hơn nhiều. Quân đội có thể nói là mạnh hơn Nam Triều nhiều.
Bắc Triều Cố Gia, trước Cố Lạc Miên còn có mấy người ca ca. Nhưng theo quy tắc, chỉ có nam nhân mới có thể học văn để duy trì đất nước. Nữ tử như Cố Lạc Miên ở hoàng cung nói nặng lời chính là "thứ vứt đi".
Nhưng với vẻ ngoài xinh đẹp tuyệt trần, đầu óc cũng tốt hơn mấy người tỷ muội. Cố Lạc Miên may mắn được Bắc Vương cưng chiều, sủng ái hơn các vị Công chúa khác.
Nàng từ nhỏ chứng kiến nam nhân chính là chia làm hai loại.
Một là kẻ học võ, luyện tập hằng ngày chỉ để củng cố quân đội nên tính tình khô khan, nhàm chán. Kẻ còn lại là học văn, ngoại trừ đầu óc tốt hơn thì không được gì nữa cả, khi gặp chuyện chắc chắn sẽ nấp sau lưng kẻ khác thôi.
Ấy thế mà lại có một Âu Dương Vũ Mặc khiến Cố Lạc Miên nhìn bằng con mắt khác. Hắn không giống với những kẻ nàng đã gặp qua, hắn đặc biệt!
Nhưng vẫn không quên, ánh mắt chán ghét, khinh thường của hắn khi biết nàng là kẻ hạ độc Cố Khinh Vũ, khiến Bắc Triều mất đi một tướng tài.
Ánh mắt đó như xuyên vào tim của Cố Lạc Miên một nhát thật đau.
Hai chữ: "Hèn hạ" thốt ra từ miệng hắn đến nay nàng vẫn chưa quên.
Mặc dù hắn không hề tố cáo cho bất kỳ ai biết về chuyện đó nhưng càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/963014/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.