Đến công trình đang thi công.
Huynh đệ Âu Dương lúc này đã thay y phục. Cả hai mặc một bộ y phục trị cư, nhưng không có gì có thể thay đổi được phong thái của bọn họ.
Vẫn là màu đen huyền hợp với Âu Dương Vũ Mặc. Đai lưng tuy cùng màu nhưng khi bám riết vào vòng eo kia, khiến vóc dáng thư sinh của hắn càng ma mị hơn.
Âu Dương Vũ Dịch trái ngược, bộ y phục màu xanh lam lại cực kỳ hợp với phong cách lãng tử, tinh nghịch của hắn. Mặc dù khuôn mặt còn khá non, nhưng khi bắt tay vào công việc, Vũ Dịch không hề thua kém đại ca của mình.
Tác phong làm việc nghiêm túc, quan sát và chỉ bảo những người thợ thi công một cách chuẩn xác. Quả nhiên là "niềm tự hào" của Nam Triều - Âu Dương Gia Hoàng thất.
Lý Tô nghe lệnh từ Âu Dương Vũ Mặc, đưa cả hai người họ đến nơi để tàn dư của vụ việc.
Các mảng đá lớn vỡ ra từ đê cũ được đặt ở sân sau chùa Đại Châu, ngôi chùa có tiếng nhất và lâu đời nhất ở thành Thê Châu này.
"Mặc Vương, đây là những gì còn sót lại mà bách tính Thê Châu tìm thấy được. Số còn lại đã bị nước cuốn trôi đi sau lần lụt đó rồi" - Lý Tô nói.
Âu Dương Vũ Mặc thì đứng nhìn, quan sát kỹ những mảnh vỡ đó.
Vũ Dịch thì ngồi xuống, sờ lên những chỗ có dấu hiệu là bị nứt ra.
"Đê này trước đó đã có dấu hiệu gì hay không?''. Vũ Dịch hỏi Lý Tô.
"Bẩm Vương gia, trước nay Thê Châu chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/962952/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.