Trong chòi gồm có hai bàn trung và sáu ghế nhỏ.
Âu Dương Vũ Mặc và Tử Trạch thì ngồi hai ghế một bàn. Ghế còn lại để không, nhưng Quân Dao và Vũ Dịch lại chưa có ai ngồi xuống.
"Nương nương, Dịch Vương, hai người không tính nghỉ ngơi sao? Đường đi còn xa lắm đấy" - Tử Trạch nói.
"Ta..."
Dịch Vương vừa quay người qua Quân Dao, định nói. Ngay lập tức, Quân Dao tiếp lời.
"Không sao, mọi người cứ bàn chuyện đi. Ta... sang kia ngồi cũng được" - Cô chỉ tay về phía bàn bên kia, cười trừ.
"Hoàng tẩu, nhưng mà..."
Không để Vũ Dịch nói, Quân Dao quay lưng đi về phía bàn còn lại ngay. Gương mặt Vũ Dịch thể hiện rõ sự thất vọng, khá tiếc.
"Dịch Vương, ngài cũng ngồi nghỉ ngơi đi ạ?"
Nhìn bản mặt ngây thơ đó của Tử Trạch, xùy một tiếng trong miệng, quơ tay rồi ngồi xuống.
Ánh mắt Vũ Mặc di chuyển từ hành động của Vũ Dịch đang rót trà, rồi chuyển sang phía Thiên Quân Dao.
Bên bàn kia, nàng ngồi một mình, săm soi móng tay như một cách giúp mình không bị khó xử.
Nhưng trên bàn đó của Thiên Quân Dao, trà, hay thậm chí là điểm tâm cũng đều không có.
Vũ Mặc di chuyển hai hàng chân mày, rồi nhìn lại bàn của mình.
"Tử Trạch"
Giọng nói của Vũ Mặc tuy đã quen thuộc lắm rồi nhưng bất kỳ ai nghe thấy cũng đều có cảm giác ớn lạnh. . Bạn đang đọc truyện tại -- ТRUМTRUY EN.V N --
Tử Trạch nhìn đáp lại với vẻ mặt không biết gì.
"Các người không ai coi Vương phi của bản vương ra gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-dao-doc-phi/237998/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.