Sau đó, Chu Thích Hoài ở lại chỗ này.
Anh ta mỗi tối đều trở về, dù có khi rất trễ.
Thỉnh thoảng về sớm, anh ta sẽ cùng Mặc Đồng và dì Vu ăn cơm tối. Trên bàn cơm ba người cũng có nói chuyện với nhau, không khí mặc dù không sôi nổi, nhưng cũng đầm ấm.
Anh ta thậm chí cuối tuần sẽ mang công việc về làm. Thỉnh thoảng, sẽ có nhân viên quản lý cao cấp dưới quyền đến xin chỉ thị về công việc, anh ta không kiêng kỵ, cũng không giải thích; những người đó cũng không hỏi gì, họ đều là những người rất biết tiết chế, rất rõ cung cách hành xử chốn thương trường.
Thậm chí có lần Mặc Đồng còn gặp cả con trai thứ của Chu gia, Chu Thích Minh.
Anh ta mang tài liệu tới.
Mặc Đồng mở cửa.
Anh ta cũng không trừng mắt gì với Mặc Đồng, ngược lại còn có vẻ hơi sợ hãi.
Anh ta đi vào thư phòng không lâu, chợt nghe thanh âm có chút nghiêm khắc của Chu Thích Hoài vọng ra.
“Thích Minh, bản kế hoạch này tôi rất không hài lòng, anh xem anh làm như thế nào đây? Anh cũng hơn ba mươi tuổi đầu rồi, không nên ngày nào cũng đầu óc trên mây có được không? Làm lại lần nữa, sáng mai giao cho công ty, chăm chú một chút!”
Chu Thích Minh vội vội vàng vàng đi ra, soạt một cái, tài liệu trong tay rơi cả xuống đất.
Mặc Đồng tiến đến giúp nhặt lên, đưa lại cho anh ta.
Anh ta cũng cao to, nhưng hơi béo, hơn nữa còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-chi-dong/2203240/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.