Diệu Dược Đường.
“A! Đau chết ta rồi.”
“Đại phu, chân của ta còn chữa được không? Ta còn có mẹ già, con nhỏ, không thể tàn phế được.”
“Không được ầm ĩ, yên tĩnh chút đi.”
Còn chưa vào trong, tiếng la tiếng khóc, tiếng cầu xin quát mắng đã hòa vào nhau vang ra tận ngoài.
Vào trong nội viện, chừng mấy chục người hoặc nằm hoặc ngồi, ai cũng rên rỉ, mình đầy thương tích chiếm hết chỗ trống.
Đám đại phu với học đồ cùng nhau xuất động, trong nhất thời cũng không thể xử lý hết ngay được.
“Đã xảy ra chuyện gì thế?” Mạc Cầu nhíu mày.
Hắc Hổ Đường tuy cũng hay có tình trạng chém giết, rồi bệnh tật nhưng chưa từng đến mức độ này bao giờ.
Đập vào mắt hắn là đủ loại vết thương. Từ đao kiếm ngoại thương đến nội thương, không thiếu thứ gì.
“Mạc đại phu, ngài tới rồi.” Một người ngẩng đầu nhìn thấy Mạc Cầu thì vui mừng khôn tả. Vị Mạc đại phu này tuy còn rất trẻ nhưng mọi người trong Dược Diệu Đường đều phải công nhận, y thuật của hắn nằm trong số ba người giỏi nhất.
Đặc biệt là đối với ngoại thương, hắn rất tinh thông.
“Tiểu Mạc, ngươi qua đây.”
Bên trong, có một người mặc cẩm y, đã nhiều tuổi, mặt mũi hiền lành vừa thả cây kim châm trong tay xuống vừa bảo hắn. “Mau tới hỗ trợ mọi người.”
“Vâng.” Mạc Cầu gật đầu, bước nhanh tới.
Lão giả vừa lên tiếng họ Đinh, mọi người vẫn hay gọi là Đinh lão. Lão là chủ sự ở Diệu Dược Đường này, mọi người đều thừa nhận y thuật cao minh của lão.
“Đinh lão,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171124/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.