Cảm giác tê dại tuy chưa rõ ràng, nhưng cũng làm Mạc Cầu nâng cao cảnh giác.
Dược vật bình thường, hiệu quả đến càng nhanh thì thời gian kéo dài sau đó càng ngắn. Nhưng ai có thể cam đoan dược vật mà Hoàng Khuê dùng có thuộc về loại này hay không?
Nếu là một thứ độc dược trí mạng thì phải làm sao?
Khả năng này khá nhỏ, nhưng cũng làm giấy lên trong lòng Mạc Cầu ý định muốn bỏ trốn thật xa.
Hai mắt hắn co rút lại, sát ý lên đến đỉnh điểm. Chính là người sống thì ta chết.
Hai người vọt nhanh đến chiếc bàn nhưng thân pháp không giống nhau.
Mạc Cầu chân đạp Thất Tinh Bộ, nửa người trên không nhúc nhích, còn nửa người dưới lại như trượt trên mặt băng. Loáng một cái đã tiến gần sát cái bàn.
Mắt cá chân Hoàng Khuê bị thương, hắn cố nén đau, cắn răng gần lên, thân thể như hồ vồ qua khe, mỗi bước chân phải vượt xa hơn một trượng. Mục tiêu của hắn là cái nỏ.
Phi đao nếu không có pháp một thì rơi vào trong tay cũng là thứ vô dụng, còn không bằng cái nỏ tuy nhỏ nhưng uy lực cường hãn.
“Biến đi.”
Vừa di chuyển hắn vừa vung đao, ý đồ chặn đường Mạc Cầu.
“Keng...”
Song đao va chạm, Mạc Cầu cảm thấy run lên. Dù sao hắn mới vừa tiến vào Đoán Cốt. Dù có Long Xà Kình gia trì sức mạnh thì vẫn không thể bằng Hoàng Khuê đã đạt tới Đoán Cốt đại thành được.
Nhưng lực đạo không đủ, công pháp cũng sẽ bổ sung bù lại.
Thân thể hắn hơi chao đảo, kình lực của đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171119/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.