Tề sư huynh chống quải trượng, nổi giận đùng đùng rời khỏi nhà kho. Bộ dáng nhất định phải hỏi cho ra nhẽ.
Bản thân Mạc Cầu lại không xem trọng việc này.
Đúng như Lôi Động đã nói, tình hình hiện tại của hiệu thuốc Thanh Nang không tốt. Hứa lão trọng thương hôn mê, có tỉnh lại hay không còn chưa biết. Tần sư phó cũng không khá hơn.
Đạo phỉ rời đi, nhà thuốc và nhà kho cũng bị đảo lộn, cần người đứng ra chủ trì đại cuộc.
Lôi gia ở ngoài thành là đối tượng có quan hệ, có thể thu mua dược tài, cũng có đội ngũ hộ vệ đủ lớn. Về tình về lý là một đối tượng phù hợp.
Hắn đưa mắt nhìn Tề sư huynh rời đi, bất đắc dĩ lắc đầu, tính quay trở lại phòng ở thu dọn đồ đạc.
“Các ngươi.” Lôi Động hướng về mấy người đứng sau chỉ. “Mau lại giúp Mạc sư đệ thu dọn đồ đạc. Cẩn thận một chút.”
“Vâng.” Mấy người trẻ tuổi đáp.
“Không cần, không cần.” Mạc Cầu vội xua tay. “Ta không có nhiều đồ, có thể tự thu xếp được.”
“Ai!” Lôi Động bước tới, vẻ hào sảng. “Đều là huynh đệ trong nhà cả, ngươi không phải khách khí. Kỳ thực gian phòng kia cũng không quá bé, Mạc sư đệ không cần phải dọn đi.”
“Được rồi.” Mạc Cầu lắc đầu cự tuyệt. “Ta quen ở một mình rồi.”
Hắn có rất nhiều bí mật không thể lộ ra ngoài, ở cùng người khác đương nhiên là không tiện. Hắn rất cần yên tĩnh.
“Tùy ngươi vậy.” Lôi Động tùy tiện nói. “Ta nghe Mạc sư đệ vẫn chưa chính thức bái nhập là môn hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171109/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.