Quái đao Hứa Diệp!
Không ngờ lại gặp hắn ở chỗ này. Người này tâm tính tàn nhẫn, hay tra tấn người khác. Hắn từng là một tên độc khách hành, sau gia nhập vào Bạch Mã Phỉ nhưng vẫn giữ cung cách độc lai độc vãng như cũ.
Luận thực lực, hắn chỉ đứng sau mấy vị thủ lĩnh, cùng có tu vi Đoán Cốt.
Hai mắt Mạc Cầu đảo quanh một vòng.
Nơi này là bên trong võ quán, trước đây có mấy vị sư phó ở nhưng giờ đã trở thành một khu vực lộn xộn. Trên mặt đất có mấy thi thể nằm ngổn ngang, vẻ mặt dữ tợn. Lúc chết nhất định là không thoải mái.
Xem ra là do mấy tên này ra tay.
Hiện giờ Mạc Cầu đã chắc chắn, đối phương tưởng hắn là Phàm Cường nên mới dừng lại, chủ động hòa hoãn cùng tính kế.
Đã biết vậy, hắn không thể rụt rè kẻo hỏng việc.
“Được.”
“Hắc hắc.” Hứa Diệp híp mắt cười. “Nghe nói Phạm huynh thông hiểu cơ quan thuật, vừa đúng chỗ cho huynh phát huy đây.”
Cơ quan thuật?
Mạc Cầu chột dạ, nhưng vẫn làm mặt bình thường đáp.
“Hứa huynh khách khí rồi, ta chỉ biết chút da lông bên ngoài mà thôi. Các hạ vì sao biết nơi này có cơ quan tồn tại?”
“Khẳng định là có.” Hứa Diệp gật đầu. “Ta tận mắt thấy có người trốn tới chỗ này rồi biến mất. Nếu không có cơ quan ám thất, hắn chẳng lẽ có thể phi thiên độn địa?”
Mấy nơi như ám thất ẩn tàng khiến người ta nghe là liên tưởng đến đồ tốt giá trị. Đã biết rồi thì khó mà bỏ qua được.
“Điều này...”, Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171102/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.