Đêm. Bầu trời không trăng không sao.
Ở thời đại này, vừa qua khỏi giờ Dậu là mọi nhà đã đóng cửa.
Không gian yên tĩnh của đêm nay mơ hồ mang theo sát ý ẩn giấu.
Giờ Hợi (khoảng 9h-11h).
Trên tường thành phía tây, binh lính giữ thành mệt mỏi muốn ngủ, không phát hiện một bóng đen đang từ phía sau lướt đến gần.
“Xoẹt!”
Một tia sáng lạnh lẽo lướt qua cổ mấy người này, thân hình họ theo nhau ngã lăn ra đất. Máu tuôn xối xả.
“Ai?”
Cuối cùng cũng có người phát hiện ra nhưng chưa kịp phản ứng đã dính một quyền vào giữa ngực. Người ta tay như mãnh hổ hạ sơn, quyền kình bạo liệt phá tan giáp ngoài khiến xương khớp gãy vụn. Tên lính dính quyền bay ngược về sau mấy mét.
Bầu không gian yên tĩnh bị phá tan. Một đám người như lang như sói nhanh chóng phá tan hàng phòng ngự trông giữ cửa thành.
Tốc độ của bọn họ cực nhanh, khiến binh lính trông thành không kịp truyền tin báo động.
“Mở cửa thành!”
“Vâng.”
Cửa thành từ từ mở ra trong tiếng kẽo kẹt không dứt. Ánh sáng leo lét hắt xuống, rọi vào thân thể hơn mười người mặc áo đen, che mặt chia nhau đứng ở các ngõ ngách gần cửa thành.
Dẫn đầu là một người khôi ngô cao lớn, thân thể cường tráng, ánh mắt lạnh lẽo. Khuôn mặt bị che gần hết vẫn khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo. Người này chính là đường chủ Chung Sơn của Hắc Hổ Đường.
“Báo cho bọn họ, có thể tiến lên rồi.” Dưới lớp mặt nạ, Chung Sơn quay lại ra lệnh cho một người đứng sau hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171091/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.