Mạc Cầu cảm ngộ Bảo Dược Thương Khoa, có ba mươi lăm khối tinh quang trở nên ảm đạm.
Cảm ngộ Phân Ảnh Kiếm thiếu sót, hao phí mất hai mươi bốn khối.
Đến lượt Thanh Nang Dược Kinh, tất cả hết sáu mươi mốt khối.
Tam Dương Thung, bốn mươi mốt.
Đan phương của Dưỡng Nguyên Đan, còn tám.
Vừa đi dường Mạc Cầu vừa yên lặng suy tư.
“Hiện tại xem ra, cùng một loại pháp môn, cảm ngộ cơ sở rồi, về sau nếu tiến hành cảm ngộ sâu hơn của cùng pháp môn ấy thì lượng tinh quang bị tiêu hao sẽ giảm đi.
“Không phải lúc trước ta đã cảm ngộ Bảo Dược Thương Khoa, ngay từ đầu đã cảm ngộ Thanh Nang Dược Kinh thì e rằng không chỉ có sáu mươi mốt khối tinh quang bị thất sắc.”
“Cùng một lẽ ấy, ta chỉ mất có tám khối tinh quang khi cảm ngộ đan phương của Dưỡng Nguyên Đan là bởi trước đó ta đã thông hiểu dược lý trong đó, dù không cần hệ thống, cứ từ từ tìm hiểu thử nghiệm cũng có thể tìm ra được.”
“Bất quá, Tam Dương Thung quả thực là căn bản để nhập môn võ học, có thể tiến giai được hay không hầu như đều phải dựa vào dược vật.”
Lắc đầu mấy cái xong, hắn ngẩng lên nhìn con đường phía trước.
Hôm nay là mười lăm, dù nơi này không có tết nguyên tiêu nhưng mọi người cũng có tập tục thăm hỏi chúc mừng nhau rất náo nhiệt.
Thời điểm chạng vạng tối là thời điểm đông vui nhất.
Tại Giang Vọng Lâu.
Đó là một đình viện chiếm diện tích đến mấy trăm mẫu, bên trong có rất nhiều các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171081/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.