người dịch: anhdunghcdc
***
Việc Ngụy sư huynh mất tích, đến hai ngày sau mới bị người ta phát hiện. Nghe nói nhà Ngụy sư huynh đã đi báo quan, nhưng người đến nhà kho điều tra lại không phải người của nha môn mà là Lục đầu hộ viện của lão điếm.
Từ đầu năm đến giờ đã có rất nhiều vụ mất tích cá nhân thế này. Trừ phi là đám hào môn công tử, tiểu thư con nhà danh giá, người bình thường cơ bản không khiến đám người ở nha môn bận tâm.
Trong đại viện của nhà kho.
Lục đầu chắp tay sau lưng, đi đi lại lại xem xét thật kỹ đám người.
“Nói vậy là, từ sau khi rời khỏi đây ra ngoài, Ngụy Anh chưa từng quay lại?”
“Đúng vậy.” Tề sư huynh đáp.
“Mọi chuyện xảy ra như thế nào ta đều đã nói rõ, ngươi còn hỏi cái gì? Có việc gì thì hỏi cho nhanh, chúng ta còn nhiều việc phải làm.”
“A...”, Lục đầu cười lạnh.
“Tề Khôn, ta nhớ ngươi và Ngụy An vốn không được lòng nhau. Thực lực của ngươi, dù có mất một chân thì nếu muốn làm gì hắn hẳn là không khó nhỉ?”
“Ngươi có ý gì?” Tề sư huynh sa sầm mặt. Hắn chống quải trượng, gân xanh nổi đầy tay.
“Họ Lục kia, ngươi nói lại lần nữa ta xem.”
Hai mắt Lục đầu rụt lại, dừng một lúc mới lạnh nhạt khoát tay.
“Không có gì. Nhưng chúng ta vào phòng Ngụy An tìm tòi được vài thứ, có liên quan đến các ngươi.”
“Là cái gì?” Tề sư huynh nhíu mày. “Ngụy An là một tên tiểu nhân. Ta mặc dù không ưa thích hắn nhưng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171075/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.