Nghĩ kỹ lại, trong trí nhớ của hắn đúng là cũng có giang hồ, bang phái, nhưng chúng đều là phán đoán của bản thân hắn hoặc nghe đồn mà thôi, không phải thực tế.
Những bang phái hắn thấy chỉ là mấy tên lưu manh hỗn đản. Hiện giờ xem ra không chỉ có thế.
Hổ Sát chưởng, nội thương, bang phái...
Rõ là thế giới này so với tưởng tượng của hắn thì không giống nhau.
Không bao lâu sau, từ hậu đường vang lên tiếng bước chân, mấy bóng người vội vã đi tới.
Trong đó có một người tóc hoa râm, mặt nhiều nếp nhăn, bước đi lững thững được hạ nhân đỡ vào Dược đường.
Thấy người vừa tới, Hàn lão biến sắc, vội ra nghênh tiếp.
“Hứa tiền bối, ngài ra đây làm gì?”
“Tần Đình đi tìm sư huynh hắn, trong hiệu thuốc không còn ai khác có thể trị nội thương. Ta còn đi lại được, nên cũng muốn ra xem.” Lão giả thở dốc, khoát tay áo một cách mệt nhọc.
“Mang ta tới chỗ người bị thương đó.”
“Vâng.” Hàn lão đáp, khom người dẫn đường, không quên nhỏ giọng dặn dò.
“Tiền bối đi lại cẩn thận.”
“Ta còn chưa hồ đồ đến mức đó đâu.” Lão giả tức giận, trợn mắt.
Trước ánh mắt sốt ruột khẩn trương của đám đại hán giang hồ, lão bắt mạch cho người được gọi Nhị ca, nhắm mắt trầm tư.
Một lát sau, lão giả mở hai mắt, nhẹ gật đầu.
“Mang hắn tới sương phòng trong hậu viện. Ta sẽ châm cứu cho hắn. Chuẩn bị tắm thuốc để củng cố vận đan cho hắn nữa.”
Nói xong, lão nhìn về phía mấy tên đại hán.
“Các ngươi yên tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-cau-tien-duyen/1171057/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.