🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Không sống nổi nữa rồi!”



Hai tháng mọc rễ trôi qua, Lâm Tê Ngô nổi giận đùng đùng tung cửa chạy ra khỏi thư phòng Lý Mộ.



Nguyên nhân gây ra chuyện này rất đơn giản, chỉ là Lâm Tê Ngô được hoàng hậu mời tiến cung dự tiệc ngắm hoa, tiểu cô nương cảm thấy không thú vị rồi lại không thể không đi, hơn nữa nếu đi có thể quang minh chính đại bỏ bớt một ngày đi học, cho nên nàng đã kéo Lý Vân Khê đi cùng mình.



Hai nàng một người giỏi văn một người giỏi võ, cho dù đứng giữa các quý nữ 15-16 tuổi cũng không hề thua kém, hoàng hậu khen các nàng không ngớt lời, cuối cùng mới lộ ra mục đích chính, mượn cớ chỉ hôn cho Lâm Tê Ngô với nhi tử của mình, may mắn hai tiểu cô nương đều lanh lợi, ngươi một câu ta một tiếng vội nói lảng sang chuyện khác.



Sau ngày hôm đó, Lâm Tê Ngô đã mách với Lâm Khước, Lâm Khước bảo Lâm Tê Ngô yên tâm, y sẽ ra mặt xử lý chuyện này, hoàng hậu sẽ không dám bẫy nàng nữa, bên phía Lý Vân Khê cũng có người bảo vệ.



Mọi chuyện đáng ra tới đây là kết thúc, có điều Lâm Tê Ngô vừa nhắc tới hoàng cung là lại không ngừng được, Lý Mộ là một người nghe trung thực, căn bản sẽ không và cũng không giỏi việc ngắt lời người khác, cho nên Lâm Tê Ngô đã nói rất lâu.



Lâm Khước ngồi bên cạnh cúi đầu, ngón tay xoa nhẹ lên Chỉ cơ ở ngón cái, đợi một lúc lâu nhưng tiểu muội nhà mình vẫn không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-benh-so-giao-tiep-mot-ngay-no-toi-bong-nhien-xuyen-ve-co-dai/3422701/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mắc Bệnh Sợ Giao Tiếp, Một Ngày Nọ Tôi Bỗng Nhiên Xuyên Về Cổ Đại
Chương 27
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.