Bắt cóc!
Thiên chân vạn xác.
Cả người Sài Thương Y bị trói chặt bằng dây thừng, cô tuyệt đối không ngờtới người trói cô lại khiến cô không kiềm chế nổi.............
“Cởi trói cho tôi mau, tay chân tôi bầm tím hết rồi.”
“Không được nói.”
Con mối đứng một bên không nhìn nổi nữa, ra tay nói giúp cho cô, “Cô ấy làngười anh yêu mà, anh nỡ lòng nào để da thịt cô ấy bị đau như vậy chứ?”
Hai má Sài Thương Y đỏ bừng, người này sao lại nói cô là người Đoạn Dạ Nhai yêu nhất chứ?
Đoạn Dạ Nhai lạnh lùng nhìn về phía đồng hồ cổ điển treo tường, giả câm giả điếc.
Con mối thấy khuyên nhủ không được, quyết định tự hành động, vì chị dâu tương lai mà cởi dây thừng cho cô.
Sài Thương Y xoa xoa diendan.lêquy,đôn cánh tay tê cứng, hết sức tức giậnnói, “Đoạn Dạ Nhai, anh quá kiêu ngạo cũng quá đáng lắm rồi đấy! Tôi cóthể kiện anh vì tội giam giữ người bất hợp pháp đó..................”
“Trói em mang qua đây ‘Làm khách’, chính là vì sự an toàn của em đó.” Nếu không thì cô sớm muộn gì cũng bị ăn sạch sành sanh.
“Anh ngụy biện!” Cô sống rất tốt, có gì mà nguy hiểm chứ.
Đoạn Dạ Nhai tức giận, tiến tới trước mặt cô, “Ở chỗ này, em mới không bị thất thân.”
Thất... Thất thân? Anh đang nói cái gì vậy, chính xác thì tới chỗ này mới bị thất thân, chỉ có anh mới ‘Làm vậy” với cô!
Cô đỏ mặt, nói khe khẽ, “Để cho tôi về!”
“Đừng có mơ.” Trừ khi anh chết.
“Anh độc tài, dã man, bá đạo, xem thường đạo lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-anh-xam-luoc/113821/chuong-6-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.