“Tiểu Thương nhi.”
Trời ơi! Anh lại đang gọi hồn nữa rồi.
“Nè, cười một cái xem nào.”
Anh điên cuồng ngược đãi! Bị anh giam lỏng thì làm sao cô có thể cười được? “Thuần khiết, khả ái, tiểu Thương nhi ngây thơ……..”
Cô vội vàng che lỗ tai, “Đừng tụng kinh nữa có được không?” Coi như cô cầu xin anh.
“Thân thể của tôi khỏe chứ?”
Hết sức khỏe! Nhưng cô không thừa nhận! Cô cũng không phải hạng mê trai.
“Cô hài lòng với biểu hiện của tôi chứ?”
Hài lòng? Cô sắp mệt lả rồi! Mặc dù chỉ có anh “Xuất lực”, cô chỉ cần hưởng thụ là được rồi.
Hưởng, hưởng thụ cái đầu cô, tại sao cô lại không biết xấu hổ như vậy.
“Cô không nói, thì có vẻ biểu hiện nam tính của tôi chưa đủ rồi…………”
A? Anh làm gì mà cứ nhìn cô chằm chằm như vậy, khiến lòng cô rối loạn.
“Mười chín lần rồi, một lần nữa cho chẵn hai mươi.”
“Anh lại muốn nữa?” Lần này cô không thể không lên tiếng, “Đoạn Dạ Nhai! Anh không sợ kiệt sức sao? Nếu anh chết ở trên giường mà lên trang nhất của bản tin thì mất thể diện lắm.”
“Tiểu bảo bối, không cần lo, tôi trẻ tuổi nhiệt huyết, huống chi tôi vận động thường xuyên, chức năng tim phổi rất mạnh.”
“Thật là! “Lượng vận động” của anh sao so bì được với trâu bò chứ.” Chẳngbiết tại sao, ngực cô vừa chua xót lại vừa đau nhói, bực mình khó chịu.
“Tôi là công nhân, lao động chân tay nhiều hơn người bình thường.” Hơn nữaanh còn thường xuyên đi Donie luyện tập thể hình, Pierre Lỗ thường xuyên cùng anh đấu kiếm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-anh-xam-luoc/113816/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.