Buổi sáng ngày thứ hai, y bị nha hoàn đánh thức, nói là cung chủ hồi cung. Y cũng chẳng mấy để ý, chính mình hôm qua còn nhìn thấy a, khi trời sáng, hẳn là người trong cung cũng sẽ biết, nhưng với thân phận là đích tử, y vẫn phải thể hiện lòng hiểu thảo ở trước mặt mọi người. Vì vậy các nha hoàn giúp y chuẩn bị một phen.
Mười năm qua, đây là lần đầu tiên y chú ý cách ăn mặc như vậy. Nhìn người trước gương một thân y phục hoa lệ, dung mạo thanh tú. Y nhịn không được nhíu mày, thực sự là người đẹp vì lụa, nhìn y có hơn một phần quý khí so với thường ngày a.
Thời điểm y tiến vào Triêu Hoa điện, tám vị đường chủ đều đã đến đông đủ. Mấy năm nay y cũng thường gặp được những vị đường chủ này, chung đụng cũng có điểm hòa hợp, mấy người thấy y đi đến, đều cười híp mắt đứng dậy chắp tay: “Gặp qua thiếu cung chủ”
“Không nên khách khí như vậy, các vị thúc bá tới từ khi nào?” Mặc Viêm cười tủm tìm cùng bọn họ chào hỏi, mấy vị đường chủ đều là nhìn hắn lớn lên, Thần Mộc bình thường cũng mang theo y đến nơi những người này xử lý công việc thăm thú, giúp y hiểu được những công việc mà các phân đường phụ trách, cũng giúp mọi người hiểu nhau hơn.
Hơn nữa Mặc Viêm rất biết cách cư xử, đối với trưởng bối luôn kính trọng, lại thông minh nhu thuận, nên đều có ấn tượng rất tốt với y. Hàn huyên một hồi, tất cả đồng thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-ai/2344170/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.