Thanh, là ta sai…” Y vươn tay ôm lấy nam nhân trước mặt, hoàn toàn bỏ xuống mặt mũi, thành thành thật thật nhận lỗi. Nhìn bộ dáng biết sai mà sửa của y, tâm tình lo lắng bất an của Mặc Thanh cũng theo đó tiêu tan.
Hắn cũng vươn tay ôm chặt y, thỏa mãn thở dài một hơi.
“Viêm nhi, nếu phụ thân có chỗ nào khiến ngươi mất hứng, ngươi cứ nói thẳng với ta, ta sẽ sửa đổi, ngàn vạn lần không được giấu ở trong lòng”.
Mặc Viêm nghe xong có chút dở khóc dở cười, kỳ thực nguyên nhân của mọi chuyện đâu có giống như Mặc Thanh đang nghĩ, bất quá nếu hôm nay y không giải thích rõ ràng, chỉ sợ trong lòng Mặc Thanh sẽ không thoải mái.
“Thanh, ai nha…Người đừng liếm ta, nhột quá…trước tiên hãy nghe ta nói đã!”
Mặc Thanh lưu luyến từ hõm vai y ngẩng đầu lên, con ngươi ám kim còn mang theo một tia dục vọng vừa lóe lên rồi biến mất.
“Lẽ nào ta thực sự đã làm sai điều gì sao? Ngươi nói đi, ta nhất định sẽ sửa mà, có được hay không… Viêm nhi… Viêm nhi…” Hắn nhịn không được cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên môi y, trong giọng nói không tự chủ mang theo nồng đậm ủy khuất.
“Không phải như vậy! Nguyên nhân chính là…kỳ thực là ta đang sợ hãi”.
Cuối cùng cũng đem suy nghĩ trong lòng nói ra, Mặc Viêm cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút, nhìn ánh mắt kinh ngạc của Mặc Thanh, y hơi bất đắc dĩ bật cười.
“Vì sao lại sợ?” Mặc Thanh hoàn toàn không thể hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-ai/2344091/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.