“Viêm nhi…” Mặc Thanh cầm lấy xiêm y bên cạnh, tùy tiện mặc lên, đợi đến khi hắn đuổi theo ra ngoài, đã không còn bóng dáng của người kia.
Im lặng thở dài, bầu không khí tốt đẹp như vậy lại bị chính mình phá hủy, muốn dỗ dành Viêm nhi lần nữa e là rất khó khăn a. Kỳ thực bây giờ trong lòng đang lo lắng Mặc Viêm sẽ không dễ dàng tha thứ cho hắn, lòng tự trọng của nam nhân đều rất cao, huống chi tính tình của Viêm nhi lại kiêu ngạo như vậy.
Nghĩ tới nơi Mặc Viêm đang đi tới, hắn không chút do dự lập tức đuổi theo.
Sau khi Mặc Viêm nổi giận đùng đùng bỏ đi, liền trực tiếp hướng về phía ngọn núi. Tiểu Xám bị Mặc Thanh nhốt trong trận pháp, hữu khí vô lực quỳ rạp trên mặt đất rên rỉ, móng vuốt sắc nhọn liên tục cào lên kết giới vô hình. Bộ lông xám đã không còn vẻ óng mượt như lúc bình thường, cái đuôi cũng mềm nhũn rủ xuống.
“Tiểu Xám”. Mặc Viêm nhẹ nhàng phá bỏ kết giới của Mặc Thanh.
Lỗ tai khẽ động, một thân ảnh màu xám tro đột ngột nhảy lên, trực tiếp nhào vào lòng Mặc Viêm, khiến cho Mặc Viêm bị đụng lui về phía sau mấy bước mới dừng lại, nếu không phải thân thể y quanh năm luyện võ mà trở nên rắn chắc, chỉ sợ đã bị đụng ngã từ lâu.
Tiểu Xám dùng hai chân sau làm trụ dựng thẳng thân mình, hai chân trước khoác lên bả vai Mặc Viêm, đầu chui vào trong ngực y, ô ô khóc không ngừng, còn liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mac-ai/2344085/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.