Edit by HAMIstore.
=*=*=*=*=*=*=*=*=*=
Chợ gia cụ phía đông huyện thành không khó tìm, ta cưỡi chiếc xe đạp phượng hoàng của mình cũng chỉ mất hai mươi phút.
Cửa hàng của Ninh Hạo Vũ rất dễ tìm, từ cổng đi thẳng vào, nhà trong cùng kế bên WC chính là của hắn.
Ta dắt con xe đạp phượng hoàng của mình tiến vào, không ai chào hàng cũng chẳng ai hỏi ta muốn mua gia cụ gì, rất hiển nhiên, họ không cảm thấy ta có thể mua nổi hàng hoá nhà mình.
Đến cửa hàng của Ninh Hạo Vũ, nhìn thấy một nam nhân trung niên đang đứng mặc cả với cậu ta.
Bên cạnh hai người đặt một cái án thư màu đen tuyền, người đàn ông thỉnh thoảng vỗ lên án thư mấy cái, sau đó lại quay qua nói chuyện với Ninh Hạo Vũ.
Đại khái là muốn nói cái án thư này không đáng giá như Ninh Hạo Vũ nói.
Mặc dù Ninh Hạo Vũ lớn lên thoạt nhìn rất thư sinh, nhưng tính tình thì khá thối, vừa nghe đối phương nói vậy, cậu ta liền tỏ thái độ: "Không đáng tiền, vậy anh đến chỗ khác xem thử đi, nếu có chỗ nào bán rẻ hơn thì anh mua, nếu không có, anh quay lại đây, vẫn cái giá đó, một đồng cũng không bớt."
Người đàn ông trung niên cũng nóng nảy, mắng Ninh Hạo Vũ hai câu không biết làm ăn, sau liền quay đầu rời đi.
Lúc hắn đi ra, Ninh Hạo Vũ cũng nhìn thấy ta, nở nụ cười chào hỏi: "Lý Sơ Nhất, đã lâu không gặp, gia gia của cậu vẫn khoẻ chứ?"
Ta dựng xe lại nói: "Gia gia tôi đi rồi."
Ninh Hạo Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-y-than-toan-tu/236940/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.