Đường nét góc cạnh nhưng đôi đồng tử trong veo làm gương mặt dịu đi đi rất nhiều, đó là hình ảnh lần đầu tiên khi Vũ Đồng nhìn thấy hắc y nam tử. Hắn quay đi để lại sau lưng tiếng nói: “Cô nương nên cẩn thận, không thể gặp may lần sau đâu”. Tiếng nói trầm ấm làm nàng cảm nhận được sự quan tâm của đối phương! Quan tâm, đầy là người thứ 2 thật lòng với nàng như thế!
Hắn đi rất nhanh, cơ hồ như là lướt trên mặt tuyết đang vỡ vụn, Vũ Đồng chật vật ngồi dậy bám theo sau, chưa kịp lại gần, đã thấy người này quỳ xuống, cất tiếng vang vọng
-Thuộc hạ cứu giá chậm trễ, xin Đại Vương trách phạt
Tiếng nói tiếp theo cực kì quen thuộc, mỗi ngày nàng đều nghe được khi đem cơm đến đây
-Coi như là du ngoạn một lần, nhưng ta hi vọng không xảy ra thêm lần nữa, ngươi đã biết phải xử trí ra sao Trúc?
-Thuộc hạ đã giải quyết tất thảy, chỉ chờ Đại Vương định đoạt!
-Tốt, cũng đến lúc nên trở về rồi
Lời nói vừa dứt, một cỗ Huyết kiệu rực rỡ từ xa tiến lại, thân ảnh và cước bộ của những người mới đến rõ ràng không tầm thường, tiếng bước chân nhẹ như bay, thắt ẩn thoắt hiện vừa như đang ở nơi xa xôi, vừa như đang ở rất gần. Đồng loạt gần 10 huyết y nhân quỳ rạp dướt mặt đất, đồng thanh hô to
-Đại Vương vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế!
Mái tóc xõa dài bay trong gió tuyết, bạc môi khẽ nhếch, đuôi mắt dài cong cong cùng bộ dáng ung dung tự tại, phiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-tuyet-tinh/192547/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.