Tuyết dường như bao phủ lên mọi thứ, vùi dập một thân hình nhỏ bé lấm lem. Cảm giác lạnh buốt truyền đến làm thân hình khẽ động đậy .Vũ Đồng mở mắt, cô chưa chết sao? Thân mình truyền đến một cơn đau nhức dữ dội, toàn thân ê ẩm phải chống trụ trên cánh tay gầy yếu làm Vũ Đồng nhăn mặt. Nhìn xuống, cổ chân cô đã sưng thật to , "có lẽ là trật khớp rồi" , cô nhủ thầm , cố kéo lê thân mình vào một góc núi để tránh tuyết . Đây là nơi nào mà sao cảnh vật lạ lẫm thế kia. Vũ Đồng xoa 2 bàn tay vào cánh tay tê buốt của mình. Cô đã bất tỉnh khá lâu. Tuyết bao phủ mọi ngóc ngách. Nhưng bụng rã réo inh ỏi, dù sao cũng không thể ngược đãi bản thân , Vũ Đồng cố lê thân men theo vết đường có chân người qua lại."Có người ở gần đây" – Cô tự nhủ khi thấy thấp thoáng có những mảng xanh của cây trồng. Vũ Đồng đi nhanh hơn, vừa đi vừa cất tiếng. Nỗi sợ hãi đi qua thay cho sự ngờ vực về một địa phương xa lạ. Những ngôi nhà , nhưng bộ trang phục ...nó không giống với những thứ của thế kỉ 21.
Một số phụ nữ trong làng nghe tiếng gọi bắt đầu chạy ra, nhìn thấy Vũ Đồng , đôi mắt họ ánh lên những tia nghi ngại, cô cố bước lại gần, giơ 2 bàn tay trầy trụa lấm lem, gật gật đầu ra hiệu xin một bữa cơm. Nhưng vừa đến gần, họ đã đẩy cô ra, rồi đóng sầm cửa lại. Vũ Đồng lết từ nhà này sang nhà khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-tuyet-tinh/192543/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.