Vô Thanh Các…
- Thứ cho nô tỳ ngu muội, không rõ ý của chủ nhân, tại sao chủ nhân đang nói điều này với Vũ Phi?
- Không có gì, ngươi đang nghi ngờ ta có ý xấu với nàng ta?
- Nô tỳ chưa bao giờ nghĩ vậy, chỉ là không hiểu ý chủ nhân….
- Ta không quan tâm Vũ Phi là ai, cái ta quan tâm là điều khác cơ. Hoa Nhi, hãy giúp đỡ Vũ Phi gặp hắn, ta hi vọng suy nghĩ của mình là chính xác!
- Ý ngài là….
- Hoa Nhi, ta sống đến ngần này năm, cái gì cũng đã nhìn thấy, chỉ duy tình yêu là chưa nếm trải bao giờ…. Hoa Nhi có thế không?
- Nô tỳ không dám…
- Sao lại không dám….Ai nha, tất cả mọi việc ta làm đều là vì Dục Hỏa Quốc, lời hứa trăm năm, phải ngàn năm mới thực hiện được, có điều, dù đã thực hiện thì sẽ thế nào đây, mong ước gìn giữ … ta muốn được nhìn thấy!
- Chủ nhân….
- Trước khi người kia trở về… ta muốn xác định lại , Hoa Nhỉ hiểu ý ta không?
- Người kia sẽ quay lại Dục Hỏa Quốc sao?
Nam tử quay lại, đôi mắt hoa đào nheo lại, đôi mành thanh mảnh nhướng lên, một nụ cười nhợt nhạt trên khóe miệng, bóng lưng cao cao tại thương càng trở nên cô độc. Hắn không nói tiếp, chỉ lẳng lặng gật đầu, ra hiệu cho nàng trở về.
Đạm Tình Lâu
- Nương nương…
Hoa Nhi lật đật chạy vào phòng, tay ôm một đống các y phục, nàng đã cố gắng lắm rồi mới moi móc được từ đám quan nội thị, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-tuyet-tinh/1403250/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.