Ai người chủ đạo mưu đồ của ai
Liễu Sinh Hương rất buồn chán, buồn chán đến độ muốn phát điên, Lạc Vô Trần không cho hắn chạm vào y.
Ngoài cửa sổ ánh trăng dày đặc, trong gian phòng ánh nến mịt mờ, đúng là thời gian phong hoa tuyết nguyệt cực hảo, nhưng mà, cái băng sơn thêm đầu gỗ kia lại một chút cũng không biết tình thú, vẫn từ trong phòng đuổi hắn ra ngoài, đây không phải muốn leo lên đầu ông xã hay sao?
Ai, đánh thì đánh không lại, cường cũng cường không được, tiểu tử này ranh như quỷ, mấy chiêu trước kia sớm đã vô dụng.
Ân, ma vương quả nhiên vẫn thượng không tốt, Liễu Sinh Hương lại cảm thán.
” Liễu Sinh Hương?”
Thanh âm mát rượi, thật dễ nghe, khó có người đánh vỡ trầm lặng, Liễu Sinh Hương cười đáp lại.
” Ha hả, hoá ra là Trúc huynh!”
Ma vương không cho hắn nhìn, hắn ngắm mỹ nhân khác thay vậy.
” Sắc trời đã tối, Liễu huynh đang ở nơi này ngắm trăng sao?”
” Hắc hắc hắc, cái đó, ánh trăng tròn chưa nào.”
Liễu Sinh Hương cười đến miễn cưỡng, làm thế nào cũng vẫn nghĩ đến chuyện trên giường, ngàn vạn lần đừng mất phong độ nha. ( Mọi người la hét: ngươi có phong độ sao?)
” Nếu Liễu huynh nhàm chán, sao không uống vài chén cùng ta nhỉ?”
Bị đoán trúng tâm tư, Liễu Sinh Hương gượng cười đáp ứng.
” Trúc huynh hảo nhã hứng.”
Liễu Sinh Hương đột nhiên quay đầu lại, cảm thán không phải ma vương đang luyện công sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-ta-muon-cong-nguoi/2134635/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.