Ầm ầm!
Bầu không khí tại thời khắc này hoàn toàn nổ tung.
Đại tướng Nghê Lâm tới đây lại là vì xem bọn họ chết như thế nào sao?
Điều này, làm sao có thể chứ?
Ba con Lâm Chí Đô cũng không nói gì nữa. Dùa sao Hứa Long Quan và Hạ Lan Tuyên cũng đường đường là đại tướng của An Nam, bọn họ sẽ chết được sao?
Đừng nói là An Nam, cả thế giới này có ai dám giết bọn họ chứ?
Lời nói của đại tướng Nghê Lâm căn bản là một lời nói vô căn cứ.
Ha ha ha!
Lập tức, Hứa Long Quan trực tiếp cười phá lên cười, nhìn chằm chằm vào Nghê Lâm và nói:
"Đại tướng Nghê Lâm, xem ra bà đến đây thật sự là vì tên nhóc kia rồi. Nhưng bà cho rằng bà lấy một lời nói dối để hù dọa chúng tôi là chúng tôi sẽ tha cho cậu ta sao?”
Cái gì!
Hóa ra là để dọa người khác sao?
Hai ba con Lâm Chí Đô lập tức sững sờ. Xem ra đại tướng Nghê Lâm đúng là vì Lâm Thiệu Huy mới đến đấy, nhưng chỉ đáng tiếc ngữ khí của bà lại quá lớn cho nên đã để lộ.
"Trên khắp An Nam này, ngoại trừ Thủ tướng là có đủ tư cách để trị tội chúng tôi thì còn ai có thể làm gì chúng tôi được chứ?”
Hạ Lan Tuyên hừ lạnh nói, muốn xem bọn họ chết như thế nào sao?
Không phải Nghê Lâm cũng đã tự cao rồi sao?
Nhưng mà…
Nụ cười của Nghê Lâm lại càng ngày càng trở nên kỳ quái:
"Vậy nếu như các người đã đắc tội với Thủ tướng của cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926490/chuong-1642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.